Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Barack Obama nói chuyện tại đại học Rutgers (2)

{Người dịch: Kim Chi}

..... tiếp theo phần 1 ......

Tôi chỉ có vài gợi ý thế này, hi vọng các bạn cũng thấy hữu ích khi bước vào đời chinh phục thế giới.

Chúng ta hay nghe thấy người ta ca thán nào là ‘thời chúng tôi thế này thế kia’ rồi nữa là ‘cứ như các anh các chị bây giờ thì đổ thóc giống ra mà ăn’, nhưng là một quốc gia vĩ đại chúng ta hoàn toàn có quyền tự hào về lịch sử của mình. Chúng ta được thừa hưởng đất nước như hôm nay là thành quả xây đắp bằng những giọt mồ hôi của công sức lao động và sự dũng cảm đầy hi sinh của bao thế hệ cha ông, lại trải qua mài giũa khó nhọc của thời gian.

Cũng thường tình thôi là vào những lúc có nhiều biến động, không lường trước được tương lai làm cho con người ta thường hay thích thú chiêm ngưỡng những huy hoàng trong tưởng tượng về một thời đã qua.

Thời xưa ấy là khi cái gì cũng hay, điều gì cũng tốt, kinh tế thăng hoa, chính khách như thánh, trẻ con toàn thiên thần và nước Mỹ muốn làm gì thì làm rồi mọi sự trên thế giới thế nào cũng tốt đẹp cả.

Thời xưa ấy là thời nào? Xin nói ngay: chẳng có thời nào như thế đâu.

‘Thời chúng tôi ngày xưa’ - thời ngày xưa không phải lúc nào cũng hay cả. Phải công nhận cũng có những giai đoạn trong lịch sử mà nền kinh tế chúng ta phát triển nhanh hơn nhiều và khi mà guồng máy chính phủ cũng chạy nhịp nhàng hơn.

Cũng có những thời điểm trong lịch sử, chẳng hạn như khi vừa hết chiến tranh thế giới thứ hai, hoặc lúc vừa kết thúc chiến tranh lạnh là những lúc mà thế giới dễ ngả theo ý chí của chúng ta hơn. Nhưng đó chỉ là những mảnh rời rạc, những thời khắc thật nhanh, những đoạn rất là ngắn.

Thực sự là dù đánh giá ở góc độ nào nào thì so với 50 năm trước đây, hoặc 30 năm trước đây, hoặc chỉ cần so với tám năm trước thôi thì nước Mỹ ngày nay vẫn là quốc gia tốt đẹp hơn nhiều và thế giới ngày nay cũng là thế giới tốt đẹp hơn nhiều so với trước đây.

Nước Mỹ ngày nay là quốc gia tốt đẹp hơn và thế giới cũng tốt đẹp hơn so với khi tôi tốt nghiệp đại học. Tôi được chứng kiến sự sụp đổ của tấm màn thép và sự lụi tàn của chế độ phân biệt chủng tộc. Nền dân chủ ngày nay đang tỏa rộng hơn.

Chúng ta hầu như đã chấm dứt được một số bệnh dịch nguy hiểm như là bệnh bại liệt. Chúng ta xóa dần sự nghèo đói. Tỷ lệ tử vong trẻ sơ sinh cũng giảm mạnh. Nhưng tôi không kể ra thế để các bạn tự mãn đâu. Chúng ta vẫn còn vô số vấn đề lớn phải giải quyết.

Sự thay đổi là dòng chảy không bao giờ ngừng trong lịch sử chúng ta. Cội nguồn sâu xa làm nên sự vĩ đại của nước Mỹ là chúng ta không bao giờ nhâm nhi vuốt ve quá khứ và cũng không bao giờ nhụt chí, không bao giờ lùi bước trước tương lai.

Chúng ta nắm lấy tương lai và biến tương lai thành cuộc đời mình. Đó cũng chính là lý do mà người trẻ như các bạn hôm nay đang làm thay đổi tất cả – bởi vì các bạn không bao giờ nhụt chí, các bạn không bao giờ lùi bước trước tương lai.

Thế giới hôm nay cũng kết nối chưa từng thấy. Mỗi ngày chúng ta càng thấy rõ sự kết nối ấy càng trở nên hiện hữu hơn và gắn kết hơn. Sự tương tác cũng trở nên nhiều chiều hơn đưa tới những tác động sâu xa hơn và rộng rãi hơn.

Không ai bây giờ còn có thể tồn tại bằng tư duy xây tường ngăn chặn được nữa vì tất cả những cố gắng mông muội ấy sẽ không thay đổi được dòng kết nối mạnh mẽ như thác đổ đang diễn ra ở khắp mọi nơi.

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét