Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

Barack Obama nói chuyện tại đại học Rutgers (5)

{Người dịch: Kim Chi}

------ tiếp theo phần 4 ------

Các vị tiền bối của chúng ta - Franklin, Madison, Hamilton, Jefferson – thuộc thế hệ Khai sáng. Họ là những vĩ nhân đã tìm lối đi cho người ta thoát khỏi cơn cuồng mê tín dị đoan, chủ nghĩa bè phái và thời xứ quân bộ lạc.

Ông cha chúng ta tin tưởng vào tư duy bằng lẽ phải và tin tưởng làm các thực nghiệm một cách có lý trí và tin tưởng rằng mỗi công dân chỉ cần được cung cấp thông tin xác đáng là đủ khả năng làm chủ vận mệnh của mình.

Tất cả những ước muốn đó được ghi rõ trong hiến pháp của chúng ta. Tinh thần khai sáng đó đã trao cho các nhà phát minh của chúng ta, các nhà thám hiểm của chúng ta niềm tin không tắt vào mục đích cuộc đời họ.

Tinh thần khai sáng đó đã sản sinh cho chúng ta những con người như Edison, Wright Brothers, George Washington Carver, Grace Hopper, Norman Borlaug và Steve Job. Tinh thần đó là dòng máu nuôi dưỡng quốc gia này.

Và hôm nay đây, trong mỗi cái điện thoại di động ở trong túi áo túi quần các bạn ngay lúc này là con đường cho các bạn đến với nguồn thông tin vô hạn, nguồn thông tin khổng lồ hơn bất cứ thời điểm nào trong lịch sử nhân loại, vậy mà các bạn chỉ cần lấy ngón tay chạm nhẹ một cái là đã tới rồi.

Nhưng mỉa mai thay, dòng thác thông tin đó lại không làm cho chúng ta phân biệt được đâu là sự thật. Theo một cách nào đó, thông tin lại làm cho chúng ta trở nên quá tự tin vào sự ngu dốt của bản thân mình.

Chúng ta cứ tưởng như tất cả những điều hiện lên trên mạng là sự thật cả. Chúng ta lướt mạng để tìm những thông tin nhằm củng cố cho định kiến đã có sẵn trong đầu.

Các ý kiến cá nhân được bôi vẽ như là sự thật bất biến. Những mớ lý luận về những âm mưu hoang dại nhất được tung hô như là lời của thánh thần.

Đến bây giờ chắc các bạn cũng hiểu, tôi chắc rằng những điều các bạn học được ở đại học giúp các bạn hiểu được rằng – nếu chưa hiểu thì các bạn cũng sẽ hiểu khi ra đời cũng nhanh thôi – rằng ở ngoài kia chẳng thiếu các bậc cao nhân sách vở đầy mình mà chỉ bị thiếu mỗi một thứ gọi là trí khôn hoặc gọi là cái lẽ thường tình mà thôi.

Tôi nói thật đấy, nếu các bạn chưa từng gặp ai như thế thì cứ đi ra đường là sẽ có dịp gặp ngay. Những vị này có cái đặc biệt là họ in lên trán cho thiên hạ phải trông thấy rõ một xấp bằng cấp này nọ, thế nhưng các bạn chỉ cần nói chuyện gì đó rồi chịu khó nghe họ nói dăm ba câu là các bạn sẽ biết ngay là người này có hiểu được cái điều chính họ đang thốt ra hay không.

(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét