{By: Khúc Trung Kiên}
Chả có gì mới, nhưng cũng phải đề cập chút cho nó có chính kiến rõ ràng. Là chuyện đi học, rồi ở đâu đó sống và làm việc hay "về"? Cái chữ về ở đây có nhiều nghĩa: về quê, về tỉnh mình sinh ra, nghĩa đang nói nhiều nhất là về nước (sau khi du học).
1) Mỗi người nói chung nên chọn sống và làm việc ở chỗ nào phù hợp với mình nhất. Có cơ hội nhất cho cuộc sống, hoặc cho đam mê, hoặc cho gia đình, con cái,... Tuỳ theo lựa chọn của họ. Đó là quyền cơ bản của con người, nó vốn có từ tự nhiên. Chả ai lo cho cuộc sống của người khác nên cũng không thể trách khi người ta chọn con đường của mình.
2) Nói chung thì là thế. Nhưng nếu trước đó bạn đã ký một cam kết nào đó để nhận tài trợ hay học bổng thì hiển nhiên là cần thực hiện cam kết đó. Tài năng hay không thì vẫn phải thực hiện cam kết như thường. Nếu muốn thay đổi thì phải được các bên liên quan chấp nhận. Không thể phá vỡ cam kết rồi lại trách người khác không tôn trọng nguyện vọng của mình.
3) Con cái không chê cha mẹ nghèo. Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc. Nhưng không thể quay lại trách móc đất nước hay quê hương không thể sử dụng bạn. Càng không thể dè bỉu, coi thường hay khinh miệt nơi đã sinh ra, đã nuôi nấng bạn ít nhất cho đến khi bạn kiếm được đồng tiền đầu tiên từ lao động của mình.
Một điều quan trọng nữa, nếu một lúc nào đó thấy mệt mỏi với những đua tranh bên ngoài, hoặc giả chẳng may gặp lúc sa cơ lỡ vận. Sẽ có rất ít nơi có những người sẵn sàng đón bạn trở về. Có thể sẽ chỉ có một nơi duy nhất là mảnh đất lạc hậu và nghèo khó hình chữ S.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét