Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Barack Obama nói chuyện tại đại học Rutgers (7) - phần cuối



{Người dịch: Kim Chi}

------- tiếp theo phần 6 --------

Hãy hỏi họ những câu hỏi thật hóc búa. Phải để họ trong áp lực chịu trách nhiệm giải trình như để đôi chân họ ở trên lửa. Hãy để họ bảo vệ quan điểm của họ. Trường hợp ai đó có những ý tưởng không hay hoặc không phải thì các bạn hãy chứng minh cho họ thấy là họ đã sai.

Hãy tham gia. Hãy tranh luận. Hãy đứng lên bảo vệ những gì mà các bạn tin tưởng là đúng đắn.
Không sợ hãi khi các bạn trực diện với ai đó. Đừng để mình cảm thấy là mình phải bịt tai lại chỉ vì các bạn quá mỏng manh và ai đó có thể xúc phạm tới sự nhậy cảm của mình.

Hãy đối diện với họ nếu họ không có trí khôn và không hiểu được lẽ phải. Hãy thuyết phục bằng lẽ tự nhiên, bằng phân tích đúng sai, bằng từng lời từng chữ. Làm như thế, các bạn sẽ làm cho quan điểm của mình mạnh lên và cũng nhờ đó mà các bạn cũng trau dồi được cho mình kỹ năng tranh luận và kỹ năng làm rõ ý kiến. Cũng có khi trong quá trình ấy các bạn lại học hỏi được điều gì đó rồi nhận ra rằng mình không phải đã biết hết mọi thứ trên đời.

Rồi các bạn lại có nhận thức mới, các bạn sẽ không chỉ nắm vững được quan điểm của đối phương mà có thể là chính các bạn cũng sẽ thấm thía hơn quan điểm của chính mình.
Dù cách nào thì các bạn cuối cùng sẽ thắng. Và điều quan trọng hơn là nền dân chủ của chúng ta sẽ thắng.

Rồi các bạn sẽ thấy bằng những bước đi ấy, các bạn sẽ đem lại sự thay đổi cho thế giới.

Để tiến lên các bạn phải chuẩn bị bản thân sẵn sàng đi trên đường dài. Dù các bạn chọn sự nghiệp nào – làm ăn kinh doanh, việc làm phi lợi nhuận, làm công chức, làm giáo dục, làm y tế, làm nghệ thuật – dù ở lĩnh vực đi nữa rồi các bạn sẽ không tránh khỏi những lúc bị bầm dập.

Các bạn phải sẵn sàng để cũng có lúc phải đương đầu với những kẻ ngốc. Các bạn sẽ bị căng thẳng và bực bội. Rồi các bạn sẽ phải làm việc dưới một vị sếp không phải là người hay ho cho lắm. Các bạn không phải lúc nào cũng đạt được mọi cái mình muốn – có thể là không có được điều đó nhanh như mình tưởng. Nhưng mấu chốt là cứ phải kiên trì trên con đường ấy. Các bạn phải hết sức nhẫn nại và vững tin.

Và thành công, dù chỉ là một thành công nhỏ bé, dù chỉ là thành công không được trọn vẹn, thì thành công vẫn cứ là thành công. Tôi vẫn thường nói với các con tôi rằng được một chút tốt hơn là một chút tốt rồi.

Một chút đó có thể không phải là hoàn hảo, một chút đó chưa có gì là ghê gớm, nhưng một chút đó là cái có còn hơn không.

Ttừng bước nhỏ tạo thành sự tiến bộ – cả trong xã hội lẫn trong cuộc sống của chúng ta. Các bạn đừng mất hi vọng nhất là khi bị dồn vào bức tường. Các bạn đừng mất hi vọng khi phải trực diện với những kẻ mở miệng là chỉ biết nói mỗi chữ không.

Và nhất là đừng để những cái kháng lại mình biến mình thành kẻ yếm thế cay độc. Sự yếm thế và cay độc mới dễ làm sao. Nhưng các bạn có bao giờ thấy những người yếm thế và cay độc đạt được điều gì to lớn trong cuộc đời này chưa.

Người bạn tôi cũng là dân tiểu bang New Jersey đây, tên là Bruce Springsteen, từng hát "họ để cả cuộc đời chờ đợi một khoảnh khắc ôi tiếc thay khoảnh khắc ấy lại chẳng chịu tới." 

Hãy đừng để mình trở thành điều viển vông. 
Hãy đừng lãng phí thời gian chờ đợi cái vô vọng.

Trong lịch sử chúng ta, một thế hệ người Mỹ mới đã vươn lên và uốn cho vòm lịch sử hướng về hướng được tự do hơn, được cơ hội tiến lên nhiều hơn và được nền công lý quang minh hơn. Hôm nay đến lượt các bạn, những sinh viên tốt nghiệp năm 2016, bây giờ là chính các bạn sẽ định hình vận mệnh quốc gia, và chính các bạn sẽ quyết định vận mệnh của mình.

Hãy vững bước vào đời. Hãy chắc chắn là 250 năm trước mắt sẽ tốt đẹp hơn 250 năm vừa qua.

Chúc thượng lộ bình an. Chúc các bạn may mắn.
Chúa phù hộ đất nước chúng ta vô cùng yêu quý.

Xin cám ơn các bạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét