Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

Cơm bụi

{By: Nguyễn Thành Nam}

Đại hội văn hóa doanh nghiệp. Toàn đại gia, chém gió phần phật. Xong, đi kiếm cái ăn.

Tôi thích ăn cơm. Cả mấy dãy phố, toàn bún chả, bún nem với cháo lòng, bánh mì. Có lẽ mọi người ngại làm cơm, nhiều món, mà khó tính tiền, phục vụ nhiêu khê. Nên cứ bún, cháo cho dễ. Đúng chủ đề đại hội: văn hóa doanh nghiệp ta, ai cũng thích làm cái dễ, khi nào không kiếm được tiền thì lại xoay sang cái dễ khác. Âu cũng là cái liễn.

A đây rồi, thấy có mấy người đang ăn cơm trên hè. Quán đâu. Kia, cô gái áo hoa, ngồi cạnh 1 nồi cơm to tướng, luôn tay xới cơm đầy đĩa đưa cho khách. Sang một cái bàn khác lấy thức ăn, kiểu búp phê. Nhộng, cá kho, thịt luộc, trứng rán, tôm hùm bao tử (aka tép) xào khế, đậu phụ, lạc rang, măng, rau cải, rau dền, dưa chua… khá phong phú.

Rồi, bê đĩa đầy tú hụ, đến bàn một thiếu phụ mập mạp béo tốt trả tiền, lấy đũa, thìa, tăm, giấy…. Chị liếc nhìn đĩa cơm tôi, (có 2 món mặn, 2 món rau và dưa chua), rồi phán 22 ngàn. Cô gái váy đen đằng sau, ra dáng gái văn phòng: 23 ngàn (thấy có thêm miếng trứng). Cậu giai sau nữa, cà vạt, mặt non choẹt, chắc lái xe taxi: 17 ngàn.

Canh thì một thùng to ở góc tít đằng xa. Uống bao nhiêu thì múc. Hè phố đầy những bàn ghế nhựa, cầm đĩa cơm, muốn ngồi đâu thì ngồi. Cơm rất ngon, tôi ăn sạch sẽ. Giá quá ổn. Nhưng vẫn thắc mắc không hiểu chị béo kia tính tiền theo cách nào mà nhanh lại chính xác thế.

Đợi lúc vắng khách, tôi lân la hỏi chị mập.

Ồi có gì đâu anh. Em xác định là 1 đô / 1 đĩa. Xân xiu quanh đó thôi, 20,21,22,23 ngàn. Thế sao có cậu chỉ có 17 ngàn? À, nó là dân mới quê ra lái taxi, em không có thời gian đi làm từ thiện, bớt nó một ít coi như làm phúc.

Tôi chào chị. Thấy tiếc là đại hội văn hóa doanh nghiệp kia không mời chị.

(Kỷ niệm Quán cơm bụi Không Tên nằm trên hẻm, gần chỗ nhà hàng Lã Vọng, nối đường Nguyễn Thị Thập và Lê Văn Lương, Hà nội, gần Hội Văn hóa Doanh nghiệp Việt nam)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét